ống cấp nước | ống thoát nước | ống HDPE | ống PVC | ống tưới Một con “đĩ” đầy nghị lực rất đáng khâm phục Chuyển đến nội dung chính

Một con “đĩ” đầy nghị lực rất đáng khâm phục

Cô gái nào đó đã sống trong sự tổn thương tột cùng, đến thời điểm hiện tại cũng không có lối thoát cho cuộc đời thì hãy cứ mạnh mẽ lên nhé, bởi cuộc đời rộng lớn lắm bạn đâu đã thấy hết được cơ hội sống của đời mình. Hãy đứng dậy và đi đi, tới thử 1 vùng đất mới để làm lại từ đầu nhé.


Phần 1: Vào đời

Tớ đã từng làm cái nghề mà thiên hạ gọi là đĩ, đã từng đi ăn trộm, chỉ là không có gan để ăn cướp và giết người mà thôi. Tớ đã từng tự tử để kết thúc cái thể xác thối rữa nhưng bước thêm 1 bước nữa thôi, tớ đã lột xác để trở thành người một người đàn bà được yêu thương. Tớ mất mẹ từ nhỏ, dì ghẻ đúng ý nghĩa của miệng đời, khốn nạn với đứa con riêng của chồng không để đâu cho hết được. Đỗ được vào cao đẳng truyền hình tỉnh , 18 tuổi tuổi thoát khỏi địa ngục nhỏ bé để bước sang trang mới mà đâu biết địa ngục lớn hơn đang chờ đón mình. Không trách ai, là do tớ đã lựa chọn mọi người ah. Tiền bố dấm dúi cho mỗi tháng ko đủ 1 tuần tiền ăn, uống hồ đủ thứ tiền khác của 1 đứa sinh viên phải trang trải, t đi làm thêm, ban đầu là đi bán quần áo nửa ngày rồi bê cafe, nhà hàng ăn… Cũng đủ trang trải cho cuộc sống. Hạnh phúc nhưng mệt lắm. Rồi quen anh, là khách của quán bia tớ làm thêm. Không đẹp trai nhưng nhìn phong độ, lời nói dễ thương. Sau gần 4 tháng cưa cẩm tớ nhận lời yêu anh, thực sự đã thích anh trước rồi nhưng minh mặc cảm cho cái số phận nhưng rồi 1 đứa con gái mới lớn sao bỏ qua được cám dỗ ngọt ngào, tuyệt nhiên mình không bao giờ nhắc tới chuyện gia đình. Chỉ nói ba mẹ là nông dân ở quê, còn 1 đứa em gái.
Anh là dân kinh doanh, công việc bộn bề nhưng luôn dành thời gian đủ để quan tâm, cấm mình đi làm thêm vì nói không sợ đi làm lại bị trai cưa và tập trung cho học, anh sẽ hỗ trợ, sau này ra trường đi làm trả anh bằng cách sinh cho anh hai đứa con và là 1 người vợ đảm là được. Hạnh phúc viên mãn quá. Thấy số phận đã mỉm cười, câu được 1 anh đại gia, bởi mình hiểu số tiền chi cho mình và những buổi đi chơi là không ít. Rồi cái gì đến cũng sẽ đến. Mình có thai, hơn 1 tháng. Anh nói anh để em quyền quyết định, nếu để con lại em sẽ phải hy sinh tương lai của mình, em đã đủ chín chắn để làm mẹ? Tất nhiên minh đã bảo anh đưa đi phá bởi mình chưa sẵn sàng và bởi mình sợ, sợ sẽ phải đối diện với cái địa ngục mới được thoát ra kia. Sau lần đó anh thương yêu mình hơn. Cũng gần kết thúc năm thứ hai, tối đó con bạn cùng phòng phóng xe về vội, mặt trắng bệch, nó không vòng vo mà nói thẳng mặt: hôm nay buổi dậy gia sư đầu tiên, tao nghỉ dạy luôn, nó liên quan tới mày. Mày và a Đức là sao, may về nhà anh ấy chưa, mày đã biết hay chưa biết, anh ấy có gia đình đoàng hoàng, đứa trẻ tao dạy tối nay là con gái anh ấy, gần 7 tuổi….gia đình anh ấy vẫn hạnh phúc, không có vấn đề gì, bà giúp việc nói bố mẹ nó bận suốt ấy…. Trời ơi , mình cứ đứng đó như vừa nghe xong 1 câu chuyện của ai đó, vẫn đủ bình tĩnh vì mình ko biết thực hư chuyện ra sao. 1 sự nhầm nhọt thôi chứ ah. Thế mà đó là sự thật mọi người ah. Người mình nghĩ trên đời này chỉ có 1, nếu thiếu anh mình chắc sẽ chết hoá ra chỉ là 1 thằng đểu. Khốn nạn, không phải đau đớn vì đời con gái đã bị trao nhầm cho 1 thằng đểu, mà đau đớn vì không còn 1 hy vọng để sống. Hoá ra cuộc đời không đơn giản đến vậy, a là cái cớ nhỏ để cho tôi bước vào đời làm gái.
Anh ta đến với tớ đơn giản là vì lạ, là món mới, là thứ cảm giác tình dục mà bên vợ đã nhạt nhoà. Anh giỏi. Giỏi vì lừa được cả hai con đàn bà ngu va không để lại gì gọi là dấu vết. Đã vốn quen ăn ở trên đồng tiền của anh, giờ bắt đầu lại, có khó không? Khốn khó thế nào cũng phải chịu mà nhẫn nhục, vì không có đường mà lùi. Nếu đơn giản như thế, đời rồi sẽ tươi đẹp mà thôi. Đời không như là mơ. Sau khoảng hơn 3 tháng, sắp nghỉ hè, mình dự định làm cả hè luôn nên ở lại thành phố. Thằng bạn anh- đối tác của anh, những kẻ cùng giúp a dối trá tên Thanh, do 1 vụ ăn chia không đồng đều ngã ngửa, trở mặt với nhau, hắn nghĩ sẽ dạy cho anh bài học, đã tâu bẩm gọn gàng với vợ anh chuyện hai năm qua anh sống hạnh phúc ra sao. Họ đâu biết tôi đã dứt ra khi biết sự thật rồi, tớ đâu phải gái la liếm tiền của đàn ông, cũng chỉ là 1 đứa bị lừa. Vợ anh lên trường, đúng buổi học cuối, làm ẫm ĩ, xé tan thân xác tớ. Chị ta tìm về quê tớ, cho cả tổng biết tớ là con đĩ đi cướp chồng. Thế là xong. Lúc đo tớ nghĩ chị ta tầm thường quá, đã giết chết 1 con người rồi, sao không nghe tớ nói 1 lời đã. Nếu ko phải tớ thì chồng chị cũng có 1 con khác rồi, chồng chị đâu hiền lành tử tế để gái đường dụ dỗ đâu. Đớn đau thật đấy. Tớ bỏ học lúc 20 tuổi và bỏ quê luôn từ khi đó.
Lên Hà Nội để đi học nghề gì đó, tớ có 270k trong túi, đồ dùng quần áo mà hắn ta mua cho tớ vẫn giữ để dùng. Tớ thực tế. Vứt bỏ hết đi tớ ra ngoài đường chơ chọi. Nói về tới 1 chút, cao 1m63, không đẹp nhưng xinh vừa đủ, t cũng vừa đủ khéo làm những việc đơn giản thôi, còn làm những món ngon của lạ, bánh trái hay vẽ móng, làm tóc,,,,tớ chưa biết làm, không có gu thẩm mỹ nữa, vì đơn giản tớ là gái nhà quê, cũng chưa bao giờ tiếp xúc với những thứ ấy. Lên đây tớ không biết xin học gì. Đi học nghề gì đó cũng phải có ít tiền . Vật vạ ban ngày tối sợ nên phải ở trọ, mọi người có thể không tin, có cái điện thoại sam sung cũ anh ta tặng đợt sinh nhật năm trước t cầm bán được 650k, số tiền còn lại cuối cùng trước khi tìm được chỗ mà làm. Cuối cùng tớ xin vào bê bia ở 1 nhà hàng ở Lê Đức Thọ gần sân vận động Mỹ Đình ý, ăn ở đó luôn ah.
Làm yên ổn ở đó được khoảng 5 tháng, không nghĩ ngợi điều gì to tát, chỉ lo làm kiếm thêm ít tiền nữa để đi buôn quần áo. Làm ở đấy, tiếp xúc với đủ kiểu người, khôn hơn chút, tuyệt nhiên không lả lơi, cảm động bất cứ thứ tình cảm gì để cho đời còn có thứ để hy vọng. Có lẽ mấy đứa làm ở cùng đó cho mình là dân tộc, ngu ngu nhưng không phải , chỉ là mình chưa có đủ thời gian để làm lại mình, để bắt đầu có bạn bè có những mối quan hệ mới mà thôi. Cũng lại đúng vào cái mùa hè, bà chủ về nhà ngoại đẻ đứa thứ hai, anh chủ ngon ngọt tại chị chủ chúng mày khó tính khó nết quá nên đâm ra anh lại không thoải mái với các cô chú được. Tối nay hết khách anh chiêu đãi hết, 23 giờ vẫn còn hai bàn, a chủ cho khai mạc, uống tới 1h thì cả hội cũng mệt, đứa không uống được cũng uống vì vui, lão cũng say, kêu tớ đem lên phòng cho mấy cái khăn ướt. Quả thực tớ không mảy may nghĩ bất cứ điều gì. Có lẽ chả cần con gái phải đẹp phải xinh thì trai mới thích đâu, chỉ cần biết nằm ngửa ra cho nó chịch là nó thích rồi. Tớ bị nó vật ra, nói 1 câu gọn: e không phải nói gì, phòng hát này cách âm mà. Vậy là xong. Mấy đứa nhân viên làm cùng, chắc chắn có đứa biết, nhưng im.
Chán chường. Hôm sau lão ấy bảo anh xin lỗi anh say, minh chỉ hỏi lại 1 câu: sao anh không nhắm đứa nào lại nhắm đúng em vậy? – Em dễ thương. Tớ thề từ trước tới khi đó tớ chưa bao giờ chửi bậy 1 câu nào mà bắt đầu lúc đó tục tĩu văng khỏi mồm ko biết ngượng. Tớ chỉ nói lại 1 câu thôi: anh thanh toán đủ tiền cho em đi, đàn bà cần đ.. Gì phải xinh hay đep, biết nằm ngửa cho đàn ông chịch cái là nó theo thôi. Còn 11 ngày nữa hết tháng nhưng lão trả đủ lương, có lẽ cũng muốn tớ đi êm xuôi để khỏi phiền luỵ. Cầm những đồng tiền ấy ko khác nào tiền gái bao, trước kia cũng cầm tiền trai nuôi đấy nhưng sao nó lại không ê chề nhục nhã như lúc này. Đã có nhơ nhớp, muốn làm người tốt cũng khó. Đời không mạnh mẽ thì quy luật sẽ vùi dập, dẫm nát lên mình thôi. Tớ ra thuê trọ ở, không xác định học gì làm gì nữa, không bằng cấp, không nghề nghiệp, mấy đứa bạn bưng bê, ít tiền.. Làm gì để tiếp tục. Tớ nhờ 1 đứa sinh viên, là bạn quen lúc làm ở quán bia, mua cho 1 cái laptop cũ 4.2 triệu để lên mạng tìm tòi mua bán, đâu có thời gian để mà chán nản, nếu nghĩ sẽ đến đường cùng rồi tự tử mà thôi. Rồi t tìm đuoc 1 trung tâm dạy trang điểm và hướng dẫn ra nghề, học 1 tháng thôi ah. Tớ chỉ biết bôi 1 tí kem nền, chát ít phấn nhẹ và quẹt son đỏ, từ lúc quen tên khốn nạn xưa. Đi học 1 tháng tớ biết thêm về mấy thứ đồ trang điểm, chị dạy ở đó bảo e làm bán mỹ phẩm online trên mạng đi. Còn hơn chục triệu tớ lấy hết hàng mỹ phẩm Hàn về bán. Đăng bán trên mạng, ko bạn bè, ko biết cách bán….chả có ma nào mua. Sau hơn 1 tháng t vào hội thanh lí bán lại hết, lỗ 4.7. Còn mấy triệu t mua 1 cái điem thoai HTC và trả tiền phòng cùng đứa ở ghép. Tớ xin vào làm quán karaoke, vì tư tưởng t đã thay đổi lớn. Thích làm những gì mình muốn.
Tớ không chủ động mồi chài ai cả nhưng tớ biết lấy thân mình ra để lả lơi, cũng không vì tiền, mà vì được thoả mãn nhu cầu: đi chơi, mua sắm, rượu chè và những thú vui mà mọi người gọi là tệ nạn. Tớ cặp với 1 anh, sau mới biết là anh buôn thuốc lắc. Anh dấu, thích vì 1 lần đang chở đi chơi bằng xe lead , anh bảo em xuống đi, nhanh, đổi xe khác rồi quay lại đón. ( chuyện này sau này mình mới biết anh ấy dù gì cũng có phần lương thiện) chết nhưng không muốn người khác luỵ vì mình, đoi xe vì nếu bị bắt thì mình cũng không vào cùng a) . Lúc a ấy gọi điện bảo a hết sạch tiền, anh đang trốn, có thể đưa anh 2 triệu, tớ hết tiền, đứa ở cùng phòng tớ để ví ở nhà, có 750k , t lấy cả ví lấy tiền đưa anh, còn giấy tờ chứng minh thư nhân dân, giấy xe, thẻ làm của nó tớ vứt xuống cống. Tớ chính thức trở thành đứa ăn trộm. Khi về nó khóc vì mất vì, trong thâm tâm tớ không hề có chút ăn năn hối hận gì, miệng tớ vẫn không ngớt an ủi nó. Nhưng giả tạo quá.
Tớ. Các cậu có tin không? Tớ không nhớ chính xác từng người mà tớ đã lên giường. Có thể đó là cuộc tình 1 đêm, 1 đêm vì tình, hay vì tiền, có thể vì rượu bia, có thể là lên giường bởi tối đó không có ai đi chơi cùng…tuyệt nhiên chưa hề lên giường với 1 người đàn ông nào sau hắn ta vì tình yêu cả. Với tớ, không có khái niệm về tình yêu nữa. Tớ chả hề hận ai cả, cũng đâu phải do số phận, mà do tớ đã lựa chọn. Nghĩ lại lúc đó xem nào, tớ có gì nhỉ, ngoài cái thân xác ra tớ chả có gì nữa. Tớ bỏ chơi bời 1 tuần, không phấn son, tắt điện thoại và suy nghĩ, hơn 1 năm tớ cũng chưa về làng quê ấy, bố tớ cũng chả biết tớ sống chết sau này, có lẽ ông ấy hi vọng tớ đừng bao giờ về nữa thì sao? Làm sao để trở thành người lương thiện được? – điều đó có thể không? Làm sao để mọi người nhìn mình với ánh mắt khác. Tớ đã làm được. Tớ chuyển nơi ở, thay số, tóm lại không có kẻ nào biết tớ có thể thấy tớ ở Mỹ Đình được nữa. Thay đổi địa bàn hoạt động, tớ sang gần trường Kinh tế quốc dân sống, đóng vai em sinh viên năm 2 vì nhìn mặt tớ cũng khá trẻ, lòng dạ tớ để câu được 1 con cá lớn. Có tiền rồi t sẽ làm được thứ mà tớ muốn.
Đi bưng bê cafe trên phố Huế, như 1 con nai tơ ngơ ngác, là đứa sinh viên nghèo đi làm thêm kiếm tiền ăn học. Tớ học không được giỏi, giao tiếp bình thương nhưng những gì đã đến với cuộc đời tớ , đa khiến tớ trở thành con ngườii lừa lọc khôn cùng. Có không ít kẻ để ý, lấy số nhưng tớ hiểu mục đích của họ là gì, họ nghĩ họ câu tớ, nhưng tớ đang thả tớ ra làm mồi câu 1 con cá mà tớ chưa nhắm được. Rồi mục tiêu cũng tới, tớ gọi là anh mặc dù có thể kém bố tớ chỉ hai ba tuổi mà thôi. Già- giàu- giỏi. Tin tớ thật. Nâng niu tớ như giọt nước sẽ bị vỡ. Để tớ tin thì lão cũng phải bịa ra mấy chuyện như vợ chồng không còn hạnh phúc, chỉ vì con cái, anh quý và trân trọng em… giả vờ ngu ngơ tin anh lắm, ban đầu em từ chối từ món quà nhỏ của anh, từ chối anh mời ăn, mời đi chơi… Để cái giá” bèo bot” của mình được lên giá. Thật tởm cho bản thân.
Hiện giờ t đang sống ở nước ngoài. Sắp tới giờ trưa, tớ xin phép mọi người nghỉ chút, vừa viết t vừa thấy chuyện như vừa xảy ra vậy, bật mí với các cậu đang hóng 1 tẹo là. Hiện giờ t đang rất hạnh phúc ah. Đến giờ vẫn không tin là thế gian thật rộng lớn, vẫn có người đàn ông ở phía cuối con đường. Chút nữa sẽ kể tiếp cho các bạn nghe ah. Cảm ơn mọi ngưoi đã chia sẻ. Có các bạn ib hỏi riêng mình, mình xin phép trả lời sau, mình hứa sẽ trả lời những câu hỏi mà các bạn muốn biết, tớ đã trải qua, điều gì là đúng tớ sẽ chia sẻ.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vì ta còn trẻ… xách tim lên, và cứ thế, yêu thôi

Tình yêu vốn là chuyện không nên định nghĩa, cũng không nên lấy chuyện của người nọ để “áp” vào người kia. Sẽ có những ngày trái tim bẹp dí và lý trí mệt nhoài. Những ngày chỉ muốn vùi mình trong chăn để chạy trốn những khoảng không ngập ngụa cô đơn. Những ngày không biết mình đang tồn tại hay đang sống. Những ngày bất giác thấy mình như bị cả thế giới bỏ rơi, chẳng ai đoái hoài và chẳng ai nhung nhớ. Những ngày không có vị, thấy mình nhạt nhẽo và buồn thay, đời cũng lãng nhách đi qua! Biết ai cũng có những nỗi buồn phải giấu, can đảm lên, mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi. Thế nên là, xách tim lên và yêu đi thôi! Bởi vì đời ngắn lắm. Buồn tí đã thấy nhiều, vui chẳng biết bao nhiêu cho đủ. Buồn xong rồi, hạnh phúc được chưa? Xách tim lên và yêu đi, để thấy cuộc đời này còn nhiều lắm những điều đáng sống. Đời chỉ thay đổi khi mình thay đổi, tiếc gì mà không sống thật vui! Xách tim lên, và dũng cảm yêu đi! Yêu một người thật dài lâu, thật sâu đậm. Đừng toan tính, đừng bận tâm, đừng vương

Những mốt váy từ 50 năm trước vẫn điệu đà, gợi cảm chẳng kém gì hiện tại

50 năm trước, thời đại bắt đầu đề cao các xu hướng tân thời, đậm nét hiện đại phóng khoáng của phương Tây, phái đẹp thời đấy cũng được coi là sành điệu khi liên tục cập nhật những xu hướng, trào lưu nổi bật của thời trang. Họ không ngại khoe dáng trong những thiết kế ôm sát, cut- out... Các bà các mẹ thời đấy sành điệu, thời thượng chẳng thua kém chúng ta ở hiện tại chút nào. Thậm chí những xu hướng hiện tại còn là sự xoay vòng trở lại với cảm hứng mãnh liệt từ những năm 60, 70 trước đây.  Váy midi Váy midi dáng dài ngang bắp chân đích thị là hiện thân cho phong cách của các quý cô thời 40, 50 năm trước. Sự nhẹ nhàng, và kín đáo của những thiết kế midi giúp các bà các mẹ thời bấy giờ đẹp và duyên dáng hơn bao giờ hết.  Đến với thời điểm hiện tại, váy midi tiếp tục đốn tim phái đẹp nhờ tất cả những ưu điểm mà nó mang lại. Không quá cầu kỳ, nhưng luôn ghi điểm và tạo cho các nàng vẻ ngoài yểu điệu, nhẹ nhàng và vô cùng nữ tính. Đó chính là lý do vì sao, váy midi lại có sức sống mạ

Bạn sẽ sốc khi biết rằng "ngực nhỏ mới sang" chỉ là lời... an ủi

Năm 2015 đánh dấu một sự thay đổi lớn về tiêu chí nhan sắc và vóc dáng của phái đẹp. Thay vì những vóc dáng mảnh mai, nhẹ nhàng như trước kia, thì một thân hình nóng bỏng, săn chắc với vòng hông nở nang, vòng 3 đúng chuẩn quả táo lên ngôi mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chủ đề nóng của các chị em luôn là làm thế nào để có được một vòng 3 nảy nở hay cặp đùi to săn chắc. Những cặp đùi hay vòng hông, vòng 3 to, săn chắc nóng bỏng trở thành tiêu chí mới cho vóc dáng của phái đẹp... ... nhưng trên thực tế, đây có phải là phần được phái đẹp mong muốn tác động dao kéo để cải thiện? Tưởng chừng mọi sự quan tâm tập trung vào vòng 3 thì xu hướng thẩm mỹ cũng xoay quanh việc cải thiện phần này của cơ thể. Tuy nhiên theo như nghiên cứu mới nhất của ASPS - Hiệp hội thẩm mỹ Quốc tế, mặc dù vòng 3 là chủ để nóng nhưng vòng 1 vẫn là phần mà các chị em lựa chọn tác động dao kéo và mong muốn được cải thiện nhiều nhất trong năm 2015 vừa qua. Vòng 3 và vòng 1: đâu là phần mà phái đẹp mong muốn được cải t