Vậy là đã hai-mươi-hai-mùa tháng ba. Cảm giác đầu tiên của những ngày hai-mươi-hai sao chông chênh đến lạ, tôi như đang lơ lủng giữa một khoảng không, chẳng biết bám víu vào đâu, không một cánh tay đưa ra để níu kéo, không một bức tường để dựa dẫm lúc mệt mỏi, không có nơi để hướng tới. Nhắm mắt lại, tôi chỉ thấy một khoảng trông trống rỗng, có ai đó đưa tôi ra khỏi nơi này đi! Mặc cho tôi tha thiết khẩn gọi-chẳng ai cả! Ừ, thì có ai nữa, ngoài tôi thôi, chỉ khi tôi mở mắt thì mới thoát khỏi điều đó. Nhưng, tôi sợ, tôi sợ phải đối mặt với cuộc sống này, nơi mà con người chẳng phải là chính họ chẳng còn là con người như chính những điều mà tạo hóa đã ban cho họ,nơi mà tiền bạc và địa vị là tất cả. Càng ngày con người còn có nhiều lòng tham, sự đố kị, sự tàn nhẫn, và chính họ cũng đã đánh mất đi những thứ tốt đẹp nhất vốn có của phần Người. Tôi, cũng từng là một người có ước mơ và hoài bão,thế nhưng thực tế đã đánh tan cái ước mơ nhỏ nhoi ấy của tôi. Những khoảnh khắc tôi đặt ra mục
Journal Her and Him là trang tạp chí chia sẻ những câu chuyện xoay quanh cuộc sống, thấu hiểu tâm sự đàn ông, tâm sự phụ nữ, những điều khó nói trong cuộc sống