ống cấp nước | ống thoát nước | ống HDPE | ống PVC | ống tưới Journal Her & Him Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 3 16, 2016

Ca sĩ Trần Lập qua đời

Thủ lĩnh ban nhạc Bức Tường ra đi đột ngột trong sự tiếc thương, đau xót của gia đình và bạn bè. Một nguồn tin của VnExpress cho biết sau khi được gia đình đưa từ bệnh viện về nhà sáng nay 17/3, ca sĩ Trần Lập đã ra đi tại nhà riêng ở Hà Nội. Thủ lĩnh của ban nhạc Bức Tường qua đời vì căn bệnh ung thư trực tràng. Một người bạn hoạt động trong câu lạc bộ motor của Trần Lập cho biết: "Hôm qua tôi vào viện thăm Trần Lập, tình hình sức khoẻ của cậu ấy không được tốt. Bác sĩ nói sự sống của Lập cũng chỉ tính theo ngày, giờ nữa thôi". Ca sĩ Trần Lập. Ngày 26/1, Trần Lập đã tới bệnh viện K3 Tân Triều, Hà Nội để trao quà cho những hoàn cảnh khó khăn. Khi ấy, thần sắc của anh cũng đã không còn được như trước.  Trần Lập lúc ấy cho biết anh dành hầu hết thời gian điều trị trong bệnh viện. Mỗi ngày, nam ca sĩ phải xạ trị một lần cũng như truyền thuốc đều đặn. Việc ăn uống và ngủ nghỉ cũng phải đảm bảo sự điều độ để cơ thể có sức đề kháng. Trước khi điều trị tích cực tại bệnh viện

4 sai lầm khiến bạn chống nắng đầy đủ nhưng vẫn đen da

Bạn vẫn thường nghe lời khuyên bôi kem chống nắng hàng ngày trong rất nhiều các liệu trình, phương pháp làm đẹp từ cơ bản đến chuyên sâu? Không sai. Việc sử dụng kem chống nắng để bảo vệ da khỏi các tia gây hại từ ánh nắng mặt trời là điều vô cùng cần thiết. Tuy nhiên, chúng ta lại hay mắc phải những sai lầm khiến lớp màn bảo vệ này mất hết tác dụng: Kem chống nắng có chỉ số SPF càng cao thì thời gian bảo vệ da khỏi tác hại xấu của ánh nắng mặt trời càng dài. Tuy nhiên, khi độ SPF càng lớn, thời gian kem lưu trên da càng lâu sẽ khiến các lỗ chân lông bị bít gây tổn thương, từ đó nhanh chóng xuất hiện các dấu hiệu lão hóa. Bạn nên lưu ý chọn các loại kem chống nắng có chỉ số SPF từ 30 đến 60 tùy thuộc vào độ nhạy cảm của làn da. Đây là mức an toàn giúp da được chống nắng hiệu quả nhưng không quá nhờn bí. Cho dù bạn sử dụng kem chống nắng đều đặn nhưng nếu lượng kem không đủ thì da bạn cũng vẫn chịu thương tổn từ các tia tử ngoại như thường. Để đạt được hiệu quả chống nắng cao nhất,

9 item bạn cần có để mặc đẹp như Kendall Jenner và Gigi Hadid

Kendall Jenner và Gigi Hadid có khá nhiều điểm chung: cùng là người mẫu sáng giá, cùng là bạn thân của nhau, có chung một stylist nhưng có lẽ điểm chung lớn nhất giữa họ là phong cách thời trang sành điệu khá tương đồng. Sau đây là loạt item "ruột" của hai nàng mẫu mà bạn rất nên sở hữu để có thể ăn vận siêu bắt mắt như họ. Kendall và Gigi rất thích phối jeans lửng và jacket lửng với nhau, tạo nên một tổng thể vừa hiện đại, phóng khoáng lại cực kỳ "cool". Loại jacket lửng được nói đến ở đây là jacket lót lông - kiểu áo khoác không những ấm mà còn rất sành điệu. Đây cũng là thứ mà các bạn trẻ miền Bắc không chỉ diện được luôn lúc này mà còn có thể để dành sang những năm sau bởi nó sẽ còn "hot" dài dài. Khi vào tay Kendall và Gigi, chiếc áo mũ hoodie siêu đơn giản cũng trở nên tuyệt đối trendy. Bí quyết mix đồ của họ là gì? Chính là kết hợp áo hoodie với các loại áo khoác sành điệu như áo khoác da, áo khoác dáng dài bên ngoài. Không chỉ riêng Kendall

Cứ chờ đợi một "khoảnh khắc hoàn hảo" cho mọi thứ thì chờ đến bao giờ?

Có một bộ phận xã hội hiện đại bây giờ mắc chứng thừa cân, cả mớ quần áo nhích không nổi cái nào, mỡ bụng, mỡ đùi thi nhau chảy xệ. Họ đương nhiên biết điều ấy, họ tự đặt ra cho mình cả một lịch tập luyện hoàn chỉnh, chế độ ăn hợp lý, quyết tâm ngày mai đi tập.  Ngày mai đến, họ thức dậy trong nắng trưa oi ả, vội vàng quơ quần áo đi làm, đi học. Và thế là họ lỡ một buổi tập. Tiếp tục nhắc nhở bản thân mai sẽ thay đổi. Nhưng rồi ngày mai lại vẫn thế. Một tháng trôi qua, 30 cái ngày mai cũng theo mây bay cả. Đống mỡ dư vẫn còn, quần áo vẫn chật và họ vẫn dằn vặt bản thân về cái cơ thể béo phị ấy. Tương tự, bạn nghĩ lại trong đời mình, đã bao nhiêu lần bạn tự nhủ với bản thân về một "ngày mai sẽ khác"? Bao nhiêu ngày mai cho vừa khi chính bản thân cứ ù lì một chỗ?  Người ta bao biện cho chính mình, nói rằng: "Hôm nay xấu ngày, mai đẹp trời hơn làm gì cũng thuận lợi, thôi để mai cũng được!". Dẹp hết những cái "khoảnh khắc hoàn hảo" bạn tự mình vẽ ra để

Đừng chờ đợi một "khoảnh khắc hoàn hảo" cho mọi thứ, chỉ có chết thôi

Có một bộ phận xã hội hiện đại bây giờ mắc chứng thừa cân, cả mớ quần áo nhích không nổi cái nào, mỡ bụng, mỡ đùi thi nhau chảy xệ. Họ đương nhiên biết điều ấy, họ tự đặt ra cho mình cả một lịch tập luyện hoàn chỉnh, chế độ ăn hợp lý, quyết tâm ngày mai đi tập.  Ngày mai đến, họ thức dậy trong nắng trưa oi ả, vội vàng quơ quần áo đi làm, đi học. Và thế là họ lỡ một buổi tập. Tiếp tục nhắc nhở bản thân mai sẽ thay đổi. Nhưng rồi ngày mai lại vẫn thế. Một tháng trôi qua, 30 cái ngày mai cũng theo mây bay cả. Đống mỡ dư vẫn còn, quần áo vẫn chật và họ vẫn dằn vặt bản thân về cái cơ thể béo phị ấy. Tương tự, bạn nghĩ lại trong đời mình, đã bao nhiêu lần bạn tự nhủ với bản thân về một "ngày mai sẽ khác"? Bao nhiêu ngày mai cho vừa khi chính bản thân cứ ù lì một chỗ?  Người ta bao biện cho chính mình, nói rằng: "Hôm nay xấu ngày, mai đẹp trời hơn làm gì cũng thuận lợi, thôi để mai cũng được!". Dẹp hết những cái "khoảnh khắc hoàn hảo" bạn tự mình vẽ ra để

Liệu tình yêu có vượt qua được năm tháng?

Thực chất thì bây giờ hai chúng mình chỉ còn là bạn, ngày mới yêu anh, em đã nghĩ rằng: "Em là người hạnh phúc nhất", và tình yêu mình sẽ mãi mãi vững bền. Đi qua nơi mình thường hò hẹn, quán xá vẫn thế, chẳng thay đổi gì, em lại mỉm cười khi nhớ về những ký ức xưa, anh và em đã từng ngồi vị trí này, cùng thưởng thức món nem lụi và xuýt xoa khen ngon. Ngày ấy em đã nghĩ rằng: "Nem sẽ chẳng còn vị ngon khi không được cùng anh ăn". Và giờ đây trong lòng em lại hỏi chính mình: "Liệu rằng tình yêu có đi qua năm tháng?" Em vẫn nhớ nơi đôi mình thường đến xem phim, chủ trương tiết kiệm của em khiến anh phải sốt sắng đi săn vé ưu đãi vào thứ Ba hằng tuần. Em sợ béo và chẳng dám ăn bắp rang, nhưng anh thì vỗ về, "có béo anh vẫn yêu". Ngày ấy em đã nghĩ: "Trên đời này, tìm được một người tâm lý và yêu thương em như vậy thì chỉ có mình anh". Nhưng giờ đây, em vẫn đứng nơi rạp chiếu phim ấy và hỏi chính mình: "Liệu rằng tình yêu có đi qua

Nếu bây giờ anh quay lại, em có đồng ý làm lại không?

Em và anh rồi xa nhau một chiều mưa buồn như thế. Cả hai đứa không nói với nhau câu nào, chỉ bất lực nhìn yêu thương ngày xưa ấy chết dần trong sự im lặng. Ta đã từng tin vào duyên số, nhưng kiếp này ông trời không cho nó được vẹn nguyên.. Chúng ta vẫn giữ lại những thói quen của ngày cũ. Ta vẫn đến những nơi ta thường qua, ngồi những quán quen ta thường ngồi, ăn những món ta từng thích. Chỉ có điều bây giờ em không còn ngồi sau xe để ôm chặt lấy tấm lưng của ai nữa, và xe anh ghế sau cũng trống trải đến lạ thường... weheartit Sáng nay em chợt thấy anh giữa ngã tư, anh vẫn như thế, vẫn như cái ngày cũ ta còn bên nhau. Hôm nay anh mặc chiếc áo sơ mi trắng, đeo chiếc đồng hồ cặp mà ngày trước ta mua cùng nhau. Anh vẫn vậy vẫn không thay đổi, em tự hỏi mình đến đau lòng: Liệu sau tất cả là do chính em đã thay đổi hay sao? Anh nhìn thấy em trong bộn bề dòng người qua lại, chúng ta lần nữa nhìn thấy nhau. Cảm xúc vẫn như lần đầu tiên anh nhỉ? Chỉ là hôm nay có vương thêm chút đau lòng.

Nếu im lặng em sợ rằng anh sẽ biến mất...

Những tin nhắn hỏi han hằng ngày đối với em đó là niềm vui mặc dù người chủ động nhắn tin là em... Em thích anh,yêu anh,dành tất cả tình cảm của mình cho anh.Vì thế,em rất sợ một ngày anh sẽ không nói chuyện với em nữa.Nếu em im lặng,nếu người chủ động nhắn tin không phải là em thì có lẽ mãi mãi em sẽ chẳng được nói chuyện với anh-người em yêu. Em biết,đối với anh em chỉ là một người bạn bình thường, chưa một lần anh có tình cảm đặc biệt với em.Thậm chí ngay cả lúc em nói thích anh,anh vẫn chỉ mỉm cười gọi em là "Em Gái". Với anh em chỉ là cô em gái nhưng anh đâu biết tình cảm của em dành cho anh nhiều hơn thế.Mỗi lần nhớ tới anh,em lại nhấc điện thoại lên và nhắn tin cho anh,những dòng tin nhắn chỉ vẻn vẹn là những lời hỏi thăm như những người bạn bình thường. Để rồi khi được anh hồi âm bằng những tin nhắn quan tâm nhắc nhở, em lại hạnh phúc và lại âm thầm đợi chờ một ngày anh sẽ đáp lại, sẽ thích em. Nhưng điều ấy chẳng thể xảy ra,và em ngày càng sống trong ảo mộng... b

Đừng bắt em phải chúc anh hạnh phúc!

Năm, tháng, Ngày... Em tình cờ ghé vào một quán café quen thuộc giữa lòng Sài gòn, cái quán có bao nhiêu là kỉ niệm, và góc phố đó in dấu bao nhiêu hoài bão của tuổi thanh Xuân. Cái tuổi hay mộng mơ, hay khát khao và thể hiện mình. Em chợt nhận ra, khi không có gì, chúng ta chẳng là gì của nhau, cả về tình yêu và sự nghiệp, đôi khi đến một độ tuổi nào đó, em nhận ra rằng....Thất tình không đáng sợ, đáng sợ là ở giữa dòng người nhưng em bơ vơ, lạc lõng, cô đơn và mất phương hướng. Bao nhiêu hoài bão, sẽ bị cơn bão của cuộc đời cuốn trôi đi, để rồi lúc em nhận ra, anh và em đã đi quá xa. Sài gòn lạc nhau là mất, đứng trước mặt nhau mà cứ ngỡ là vô hình, rồi thì sao? Cái tuổi mà người ta chỉ muốn ổn định, mệt mỏi vì phải chạy theo nuông chiều một cô gái lớn nửa vời, anh mệt anh buông tay, anh chán anh ra đi....chẳng để lại em một lời chia tay đúng nghĩa, chỉ để lại một câu hứa vu vơ, câu hứa về Năm, Tháng, ngày nào đó.....có lẽ Em người con gái đang đứng ở Ngã tư đường nên chọn cho m

Điều mà con người ta cần nhất là gì?

 Dear.vn – Liệu bạn có nhận thấy, điều mà con người cần nhất trên thế gian này không phải danh vọng, không phải tiền bạc, không phải nhà cửa, không phải đất đai… Đó là một buổi tối rất bình yên, cả nhà tôi đang cùng xem bộ phim truyền hình yêu thích thì chuông điện thoại reo. Mẹ nhấc máy. Chăm chú lắng nghe, nói “Vậy à, vậy à, ừ…”. Rồi đặt máy. Tôi thoáng thấy mẹ làm một việc rất lạ nữa – rút “giắc” cắm điện thoại. Rồi mẹ lại cùng bố con tôi xem phim. Đó là đêm cháy chợ Đồng Xuân. Bạn hàng hốt hoảng báo cho mẹ biết là lửa đã cháy đến sạp vải của nhà chúng tôi. Sau đó là những năm vay mượn, đầu tắt mặt tối, gây dựng lại từ đầu. Có lần tôi hỏi mẹ về tối hôm đó, mẹ trả lời êm ả: “Mẹ không muốn bố cuống lên rồi lao đến đó, nhỡ có làm sao…”. Cả cơ nghiệp lao đao, nhưng trong giây phút đó, mẹ chỉ nghĩ đến bố tôi. Chị tôi dành dụm vốn liếng định mua một mảnh đất ở ngoại thành. Hẹn được với người ta mang tiền đến đặt cọc, chị vội vã gọi taxi. Dọc đường, chị bắt gặp một đoàn nam phụ lão ấu h

Em không phải là gái ế, chỉ là em chưa sẵn sàng yêu!

Trời dạo này hay hờn quá, chẳng biết giận ai mà cứ mưa phùn hoài. Làm em nhớ anh, nhớ cái người mà tương lai mới xuất hiện, một tương lai mơ hồ... Mọi người thường bảo em là Gái Ế, em mặt xinh, ngoại hình khá ổn nhưng  không ai thèm rước. Họ lạ ghê...chuyện của chính mình không lo đi lo chuyện bao đồng! Em mặc kệ, đôi khi em chỉ cười ruồi rồi hát bâng quơ. Em còn trẻ mà...không Ế thì phí hoài tuổi xuân lắm anh ơi! Em muốn được tự do bay nhảy khắp muôn nơi mà không phải vướng bận những nhớ thương hay hờn dỗi...em sợ tuổi thanh xuân phải buộc mình trong cái gọi là tình yêu hư hư thực thực, nay quyện chặt mai lại chia xa... Một mình vẫn ổn mà! Anh nhỉ... Một mình em được thoải mái la cà với lũ bạn, cười hồn nhiên như con điêng trong siêu thị mua sắm những món đồ em thích không phải hỏi ý kiến anh. Một mình, em không phải hớt ha hớt hải trang điểm cho kịp giờ anh tới đón tới đưa. Không thoi thóp chờ đợi những cuộc hẹn anh vô tình tới trễ... Em cũng chẳng phải rơi lệ, mít ướt,

Yêu nhau nhiều như thế, sao phải làm nhau đau?

Anh còn nhớ không? Ngày đó, khi gặp nhau, em và anh giống như hai linh hồn đứng chênh vênh bên bờ vực thẳm, bấu víu vào nhau để còn được sống, để còn được yêu. Khi ấy, em mười tám tuổi, chẳng trong trắng trinh nguyên trước sóng gió cuộc đời. Còn anh là gã trai nghèo lạc lối, không nuôi hoài bão, chẳng biết ước mơ. Nhưng mình hạnh phúc, anh nhỉ? Trong suốt cuộc đời mình, em chưa từng nghĩ sẽ có lúc mình lại gắn bó với cái xóm trọ nghèo này đến như vậy! Sáng sớm, anh đèo em trên chiếc "giấc mơ" huyền thoại đến chỗ làm. Đêm xuống, hai đứa lại mang hàng về phòng trọ gia công. Bữa cơm lúc đói lúc no nhưng chưa bao giờ hai đứa buông lời ca thán. Anh còn nhớ có lần em vụng về làm cháy nồi thịt kho? Em cứ khóc, anh cứ đùa nghịch; rồi em nổi giận, anh làm lành. Bữa cơm muộn như vậy mà chan hòa nước mắt lẫn niềm vui. (Maca - Weheartit) Vậy mà mình vẫn chia tay. Chẳng kịp đợi giàu sang để thay lòng đổi dạ, cũng chẳng chờ cái nghèo bóp nát nghĩa tình, mình chia tay vì hết yêu. Đơn

Một cuộc tình mới với người cũ, tại sao không?

Cuộc đời là một thước phim đầy trắc trở, đầy những cung bậc cảm xúc. Trải qua từng chặng đường ta lại trưởng thành hơn từng chút từng chút một. Đôi lúc ta nhìn lại những gì đã qua một cách tiếc nuối vì những điều đã bỏ lỡ. Con người là vậy, chúng ta không biết trân trọng những điều đang có mà luôn chạy theo những thứ mới mẻ hơn vì nghĩ nó tốt đẹp hơn nhưng liệu trên đời có canh bạc nào mà toàn thắng? May mắn cho hai đường thẳng cắt nhau rồi bỗng hóa một vòng cung thật đẹp để có thể hòa vào nhau một lần nữa. Sau ngần ấy thời gian, sau ngần ấy những vấp ngã, sau ngần ấy những tổn thương để ta hiểu được bài học trân trọng những điều đáng quý, và ta lại may mắn có cơ hội để bắt đầu một lần nữa. Duyên nợ đấy vẫn còn nhiều lắm, cái ôm đấy vẫn còn ấm lắm, nụ hôn đấy vẫn còn đầy sự bùng cháy mãnh liệt hơn bao giờ hết. Một cuộc tình mới với người cũ, tại sao không? Anh không nghĩ chúng ta quay lại với nhau như một chiếc gương vỡ lại lành, một cuốn sách cũ đọc lại lần thứ hai, một li nước đỗ