ống cấp nước | ống thoát nước | ống HDPE | ống PVC | ống tưới Nếu tôi đã tốt như vậy tại sao cậu ấy vẫn không cần tôi?... Chuyển đến nội dung chính

Nếu tôi đã tốt như vậy tại sao cậu ấy vẫn không cần tôi?...

Sau bữa tiệc thanh xuân, ai sẽ là người chi trả?
Có một người từng nói với tôi có hai thứ không bao giờ giữ đựơc, một là chuyện cũ, một là hoa rơi, qúa khứ như một cơn gío, bất luận chúng ta có chạy nhanh đến đâu cũng không thể đuổi kịp, hà cớ chi chúng ta phải cố chấp nhiều đến vậy?
Có một cô gái từng nói với tôi, hạnh phúc thật ra đơn giản lắm, chỉ cần nằm cạnh người ấy, tưởng tượng người ấy đã chết, rồi nghe xem mình có buồn không, nhưng thật may, vì mở mắt ra người ấy vẫn bên cạnh. Thật ra đó không phải vì yêu nên buồn, làm sao mà đậm sâu như tuổi thanh xuân ấy, nhưng làm người phải thực tế một chút, cái gì buông được thì buông, tâm không tà niệm, lòng không vấn vương ắt sẽ bình yên.

Ảnh: Favim
Có một chàng trai luôn bảo rằng tôi rất tốt, tốt nhất thế giới, nếu tôi đã tốt như vậy tại sao cậu ấy vẫn không cần tôi. Thanh xuân tôi gói gọn là cậu ấy, không hơn một phân chỉ là cậu ấy. Nuôi dưỡng bao năm, trái tim cũng đem ra hết, cuối cùng lại tu luyện thành "may áo cưới cho người ta". Ngày cậu ấy đến tạm biệt, tôi nói với cậu, tôi thích cậu, có lẽ còn nhiều hơn cô ấy nữa. Tôi còn nhớ giọng cậu ấy vẫn dịu dàng như thế: " Nhưng em chưa bao giờ nói ra".
Nói tôi chưa từng ganh tỵ với cô gái đó là không thể. Tôi từng hận cô, nhưng sau đó không còn nữa, không phải là không hận mà là không có lý do gì để hận, chính xác hơn là chưa từng để tâm đến cô ấy, có một người trong tim là đủ, vì cớ chi dung nạp thêm người khác.
Tôi thích lá tỳ bà, cậu ấy thích cây lựu trên mộ liệt sĩ, nơi đó có một bãi cỏ xanh, chúng tôi thường nằm cạnh nhau ngắm từng bông lựu đỏ rơi xuống. Tôi hỏi cậu bao giờ cây lựu mới ra quả, cậu nói tôi hồ đồ, cây lựu cũng có đực có cái, cây lựu của cậu chỉ có duy nhất một cây sao đơm bông được. Cậu trồng cho tôi cây tỳ bà, cậu nói vài ba năm nữa sẽ có quả, khi đó sẽ hái cho tôi.

Ảnh: bolsablindada
Cậu nói lá tỳ bà là tôi, cây lưụ là cậu, tuy ở nơi cách xa nhưng lại là một. Có một ngày cậu ấy chạy đến thăm tôi, cho tôi một lá tỳ bà, cậu nói: " Chưa có quả đâu, nhưng đây là lá tỳ bà đẹp nhất mà tôi thấy, không nỡ cắt đi, nhưng lại nghĩ em trông thấy sẽ rất vui". Đến khi tốt nghiệp tôi vẫn giữ nó nhưng sau đó có vài chuyện xảy ra ra, tôi để mất chiếc lá đấy, nhưng có điều trong kí ức của tôi chưa bao giờ quên được hình dạng của nó cũng như tôi chưa từng quên giọt mồ hôi rơi trên khuôn mặt rạng rở của cậu thiếu niên ấy. Đó là một trong vô số điều ngọt ngào mà cậu ấy dành cho tôi.
Rất lâu sau, tôi quay lại căn nhà nơi cậu sống, lá tỳ bà đã bao phủ một mảng tường rộng lớn. Trong khu vườn nhỏ ấy, ngoài lá tỳ bà không còn loài cây nào khác, cậu ấy từng nghe tôi gieo thêm nhiều hạt khác nhưng có lẽ tất cả đã chết trong mầm. Vậy nên tỳ bà cứ sinh sôi nãy nở, cũng đã qua nhiều mùa ra quả. Nhưng không có ai quan tâm người nào trồng, họ chỉ biết rễ cây tỳ bà đã ăn sâu vào lòng đất. Cũng như không ai biết chúng tôi giờ ra sao, họ chỉ biết trong thôn này từng có hai đứa trẻ rất thân nhau, thân như anh em là không phải, chỉ là chưa cần người kia phản ứng, người này đã tương thông.

Ảnh: Favim
Cậu ấy là một người lầm lì ít nói nhưng trong nội tâm lại vôi cùng lương thiện, nghĩa khái. Đôi khi cậu khá ngờ nghệch, luôn cười ha hả trước những câu chuyện mà tôi kể, rồi mấy ngày sau lại đập vai tôi phá lên cười:" Tôi đã hiểu câu chuyện ấy buồn cười chỗ nào". Con người ít nói, lại chậm hiểu như cậu ấy lại có một ngày kể cho tôi nghe một câu chuyện thật dài, thật hàm xúc.
- Tôi kể em nghe một câu chuyện nhé?
- Được thôi.
- Câu chuyện về hai con sâu bướm,...
- Sâu bướm, có phải cậu muốn nhắc đến chuyện Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài không? Đó là một câu chuyện tình đẹp nhưng tôi nghe lâu rồi.
-Em để yên cho tôi kể nào. Có hai con sâu bướm cùng ở trong một cái hang sâu trong lòng đất, vừa chật chội, lạnh lẽo lại rất tối, một ngày họ phát hiện ra một nơi ánh sáng có thể chiếu vào, vậy là hai con sâu bướm ấy quýêt định nhường nhau để sưởi ấm. Một ngày có một con bướm rất xinh đẹp đáp lại, trò chuyện cùng sâu bướm, bươm bướm đó đã kể rất nhiều câu chuyện ngoài kia, kể mình đã được đắm mình trong ánh nắng nhiều thế nào. Hai còn sâu bướm rất thích thú và ước ao một ngày tự dò bay lượn như con bướm ấy.

- Vậy cuối cùng con sâu nào mới trở thành bươm bướm?
Cậu ấy bỏ đi khi câu chuyện còn đang lở dở, còn câu chuyện nào đáng nhớ nhung nhất ngoài câu chuyện chưa có kết thúc. Sau đó hàng ngày tôi vẫn luôn nghĩ, sâu bướm muốn hóa bướm cần phải tạo kén, ủ mình trong cái kén ấy, nhưng ngộ nhở vẫn là kén mà không thành bướm thì sao?
Có lẽ đã rất nhiều lần cậu ấy chờ đợi tôi nhưng cuối cùng cậu ấy lại hóa bướm để đi cùng tình yêu của mình. Trong câu chuyện tình của cậu ấy chưa từng có tôi...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vì ta còn trẻ… xách tim lên, và cứ thế, yêu thôi

Tình yêu vốn là chuyện không nên định nghĩa, cũng không nên lấy chuyện của người nọ để “áp” vào người kia. Sẽ có những ngày trái tim bẹp dí và lý trí mệt nhoài. Những ngày chỉ muốn vùi mình trong chăn để chạy trốn những khoảng không ngập ngụa cô đơn. Những ngày không biết mình đang tồn tại hay đang sống. Những ngày bất giác thấy mình như bị cả thế giới bỏ rơi, chẳng ai đoái hoài và chẳng ai nhung nhớ. Những ngày không có vị, thấy mình nhạt nhẽo và buồn thay, đời cũng lãng nhách đi qua! Biết ai cũng có những nỗi buồn phải giấu, can đảm lên, mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi. Thế nên là, xách tim lên và yêu đi thôi! Bởi vì đời ngắn lắm. Buồn tí đã thấy nhiều, vui chẳng biết bao nhiêu cho đủ. Buồn xong rồi, hạnh phúc được chưa? Xách tim lên và yêu đi, để thấy cuộc đời này còn nhiều lắm những điều đáng sống. Đời chỉ thay đổi khi mình thay đổi, tiếc gì mà không sống thật vui! Xách tim lên, và dũng cảm yêu đi! Yêu một người thật dài lâu, thật sâu đậm. Đừng toan tính, đừng bận tâm, đừng vương

Những mốt váy từ 50 năm trước vẫn điệu đà, gợi cảm chẳng kém gì hiện tại

50 năm trước, thời đại bắt đầu đề cao các xu hướng tân thời, đậm nét hiện đại phóng khoáng của phương Tây, phái đẹp thời đấy cũng được coi là sành điệu khi liên tục cập nhật những xu hướng, trào lưu nổi bật của thời trang. Họ không ngại khoe dáng trong những thiết kế ôm sát, cut- out... Các bà các mẹ thời đấy sành điệu, thời thượng chẳng thua kém chúng ta ở hiện tại chút nào. Thậm chí những xu hướng hiện tại còn là sự xoay vòng trở lại với cảm hứng mãnh liệt từ những năm 60, 70 trước đây.  Váy midi Váy midi dáng dài ngang bắp chân đích thị là hiện thân cho phong cách của các quý cô thời 40, 50 năm trước. Sự nhẹ nhàng, và kín đáo của những thiết kế midi giúp các bà các mẹ thời bấy giờ đẹp và duyên dáng hơn bao giờ hết.  Đến với thời điểm hiện tại, váy midi tiếp tục đốn tim phái đẹp nhờ tất cả những ưu điểm mà nó mang lại. Không quá cầu kỳ, nhưng luôn ghi điểm và tạo cho các nàng vẻ ngoài yểu điệu, nhẹ nhàng và vô cùng nữ tính. Đó chính là lý do vì sao, váy midi lại có sức sống mạ

Bạn sẽ sốc khi biết rằng "ngực nhỏ mới sang" chỉ là lời... an ủi

Năm 2015 đánh dấu một sự thay đổi lớn về tiêu chí nhan sắc và vóc dáng của phái đẹp. Thay vì những vóc dáng mảnh mai, nhẹ nhàng như trước kia, thì một thân hình nóng bỏng, săn chắc với vòng hông nở nang, vòng 3 đúng chuẩn quả táo lên ngôi mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chủ đề nóng của các chị em luôn là làm thế nào để có được một vòng 3 nảy nở hay cặp đùi to săn chắc. Những cặp đùi hay vòng hông, vòng 3 to, săn chắc nóng bỏng trở thành tiêu chí mới cho vóc dáng của phái đẹp... ... nhưng trên thực tế, đây có phải là phần được phái đẹp mong muốn tác động dao kéo để cải thiện? Tưởng chừng mọi sự quan tâm tập trung vào vòng 3 thì xu hướng thẩm mỹ cũng xoay quanh việc cải thiện phần này của cơ thể. Tuy nhiên theo như nghiên cứu mới nhất của ASPS - Hiệp hội thẩm mỹ Quốc tế, mặc dù vòng 3 là chủ để nóng nhưng vòng 1 vẫn là phần mà các chị em lựa chọn tác động dao kéo và mong muốn được cải thiện nhiều nhất trong năm 2015 vừa qua. Vòng 3 và vòng 1: đâu là phần mà phái đẹp mong muốn được cải t