ống cấp nước | ống thoát nước | ống HDPE | ống PVC | ống tưới Chẳng ai dại gì đi níu giữ người không yêu mình... Chuyển đến nội dung chính

Chẳng ai dại gì đi níu giữ người không yêu mình...

Anh hơn em 5 tuổi, chúng ta gặp nhau, biết nhau và quen nhau cũng nhẹ nhàng nhưng cũng đầy thú vị, sự hài hước, cách anh quan tâm, sự nhẫn nhịn, nhẫn nhịn chịu đựng ngay cả khi biết em chưa thể quên được người cũ. Ngày đầu tiên đến với anh, có thể nói em cảm thấy mình thích anh, chứ không phải yêu anh, con tim em chưa quên được người cũ...

Anh biết, anh giận, nhưng anh không hề nói một từ chia tay, dù em mới chỉ nhận lời yêu được 1 tuần, 1 tuần thì tình cảm đó chưa có gì gắn bó, chưa có gì để nói rằng nó sâu sắc. Nhưng anh đã rất sợ mất em, anh nói em cho anh thời gian để a yêu em, điều này làm e vô cùng cảm phục, cảm nhận được sự rõ ràng mình quan trọng và anh là người đàn ông chín chắn, dù trong bất kỳ tình huống nào vẫn có thể bình tĩnh để chọn cách giải quyết đúng đắn nhất.

flickr

Không nói ra, nhưng ngày hôm đấy, em yêu và thương anh hơn. Dần dần, tình cảm lớn dần lên, nhưng em... vẫn chưa thể xác định được, em có yêu anh tới mức sẵn sàng hy sinh, đón nhận và đồng hành cùng anh đến hết cuộc đời không. Nhưng dù thế nào, lúc đó em vẫn còn niềm tin anh yêu em nhiều lắm...

Cái sự day dứt đó, nó kéo dài 6 tháng, anh đau đớn, rồi buông bỏ, em chấp nhận buông bỏ, chấp nhận xa cách để biết được tình cảm thật của mình... Đôi khi, người ta cần phải đi xa đâu đó, để biết được rằng mình có quan trọng với ai đó và ai đó có thật sự chờ đợi sự trở về của mình... Nếu nói vì quãng thời gian đó mà anh thù hận, oán trách tới mức giết chết tình yêu của anh dành cho em, thì em vẫn không hề hối hận vì mình đã làm như vậy.

Em thà chấp nhận đánh đổi để hiểu rõ tận cùng trái tim mình hơn là cả đời mơ mơ hồ hồ rồi không biết trân quý tình yêu của anh dành cho em. Nhưng có thể em sai, là vì cái tình yêu của anh nó nhiều, nó nồng nhiệt nhưng nó chẳng được dài lâu, anh hờn, anh giận, anh oán trách, anh buông bỏ. Là người trải qua, em rất hiểu cái cảm giác khi mình hết lòng vì ai đó, coi người ta là tất cả mà người ta lại coi mình như có cũng được, không cũng chẳng sao...

Nhưng trên cả tình yêu vẫn luôn chiến thắng mọi thứ. Khi người ta yêu, người ta sẽ tìm mọi cách để biện minh, để bao dung và tha thứ cho người kia, bởi cái còn lại duy nhất sau tất cả là mong muốn yêu thương, che chở, gắn bó với người kia cả cuộc đời, cái còn lại chính là sự cam tâm tình nguyện đi cùng người kia đến hết cả cuộc đời...

Đến khi anh đi rồi, em hiểu rõ con tim mình, nó muốn gì, nó muốn chúng ta hạnh phúc, muốn chúng ta là một gia đình, muốn anh là chồng, là cha của con em... Em kiên nhẫn, cố gắng để níu giữ, mọi cách, em cứ nghĩ rằng, vì em đã làm anh quá đau khổ, vì em mà anh mới suy nghĩ như vậy, nên em đã tìm mọi cách, nói hết những suy nghĩ có thể, để anh hiểu rằng, mọi thử thách, sóng gió của chúng ta qua rồi, và giờ, chỉ cần chúng ta lại yêu thương như trước, chúng ta sẽ xây hạnh phúc cho mình, dù sau này có thế nào cũng không oán trách, hối hận mà sẽ chỉ là sự chia sẻ, đồng hành với nhau...

Em sai là vì em quá tự tin rằng em hiểu anh...

Cú sốc tinh thần ngày đầu, anh vẫn không buông bỏ, thì sao vì 1 câu nói anh có thể buông dễ dàng vậy. 1 tuần liền, em không tin, không chịu tin vào một điều anh – không còn yêu em nữa, tình yêu của anh nó không sâu sắc đến mức có nhau là tất cả những gì anh muốn... Một tuần vật vã, níu kéo, quyết định, năn nỉ... Nghĩ lại cũng vẫn không hề hối hận, dù có làm lại cả trăm lần, em cũng vẫn sẽ đi con đường cũ, cũng vẫn sẽ không thay đổi bất cứ điều gì trong chuyện tình của chúng ta...

Người bạn của e nói rằng, anh ấy từng yêu 1 người mà không lấy được nhau, và giờ khi anh ấy chưa lấy vợ nếu chị ấy bỏ chồng anh vẫn sẵn sàng lấy. "Tình yêu nó đơn giản là vậy em ạ!"

Anh nói không thể so sánh, đúng, không thể so sánh người này với người kia, tình yêu của người này khác với người kia, nhưng cốt lõi của nó, vẫn chẳng phải là sự yêu thương, là mong muốn có được người ấy đi cùng, qua những nắng mưa đến hết cuộc đời sao?

Anh nói anh nhận thấy tình yêu nó mong manh quá, chỉ 1 câu lúc giận dỗi " buông tay nhau cho lấy vợ, lấy chồng", chỉ 1 câu ấy, người còn yêu thương sẽ lao tới dỗ dành, người không còn sẽ để mặc, buông xuôi... Mong manh, dễ vỡ đó chẳng phải chính là cái muôn đời của tình yêu sao? Tình yêu để đến được hôn nhân, đã phải trải qua bao sóng gió, có những người yêu nhau đến năm, bảy năm rồi thôi, lí do cuối cùng cho sự chia tay ấy là tình yêu chưa đủ lớn thôi... Vì nó mong manh, nên còn yêu, người ta còn cố gắng để đến hôn nhân, dù biết đến hôn nhân rồi, lại càng phải gìn giữ, bao bọc nó hơn trước mưa nắng, sóng gió của cuộc đời...

Tới ngày, em nhận ra sai lầm của mình, anh - vốn không yêu em nhiều như em nghĩ, chính là lúc lòng em thấy nhẹ nhàng hơn... Không hiểu người khác sao, nhưng con người em, vốn nặng tình với người nặng tình, trân trọng những người trân trọng mình, sẽ buông bỏ những người mà với người ta mình không phải là tất cả.

Em từng nghĩ, anh yêu em nhiều lắm, em là tất cả những gì anh muốn có nhất nên anh sẽ hết lòng yêu thương, bảo vệ em, sẽ che chắn cho em, không bao giờ muốn nhìn em tổn thương, đau đớn... giống như em khi hết lòng yêu một người. Em hiểu rằng, mọi thứ cảm xúc đều do mình suy nghĩ, nếu có thể tư duy, nhìn thấu được vấn đề, người ta sẽ dễ dàng chấp nhận hơn rất nhiều, chẳng ai dại gì mà lại đi níu giữ một người không yêu mình, có được rồi cũng có ích gì đâu, cái mình cần là trái tim người đó cơ mà.

Hôm qua, hôm nay, em đã nghĩ nhiều hơn những gì cho hiện tại và tương lai, trân trọng những gì mình có... Ai rồi cũng có cuộc sống của riêng mình, chúng ta cũng chỉ như 2 đường thẳng, duyên phận cho đi cùng nhau 1 đoạn đường ( dù với em nó quá ngắn ngủi)... Em đã dần dần bỏ thói quen vào zalo nhìn trạng thái, vào face và nhìn ảnh... không có nghĩa lý gì cả đâu, đúng không? Vậy nên, dù bước qua cuộc tình, ai đúng ai sai chẳng cần phải quan tâm, vì kết cục cuối cùng chúng ta đã mất nhau, em với anh vẫn sống, vẫn có thể sống hạnh phúc.

Em chính thức không còn nghĩ có thể cùng anh là vợ là chồng nữa rồi, vui vì lòng nhẹ nhàng được, bởi với em, buông bỏ người mình không yêu, không dễ nữa là buông bỏ người mình đang yêu nhiều. Điểm hồi của cuộc đời không có nhiều và giờ em cũng không hề mong muốn chúng ta quay lại nữa...

Đoàn Hà My - Guu.vn

Đây là bài viết do thành viên GUU chia sẻ. Tác giả chịu trách nhiệm về bản quyền và nội dung trong bài viết. Mọi vấn đề xin liên hệ lienhe@guu.vn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vì ta còn trẻ… xách tim lên, và cứ thế, yêu thôi

Tình yêu vốn là chuyện không nên định nghĩa, cũng không nên lấy chuyện của người nọ để “áp” vào người kia. Sẽ có những ngày trái tim bẹp dí và lý trí mệt nhoài. Những ngày chỉ muốn vùi mình trong chăn để chạy trốn những khoảng không ngập ngụa cô đơn. Những ngày không biết mình đang tồn tại hay đang sống. Những ngày bất giác thấy mình như bị cả thế giới bỏ rơi, chẳng ai đoái hoài và chẳng ai nhung nhớ. Những ngày không có vị, thấy mình nhạt nhẽo và buồn thay, đời cũng lãng nhách đi qua! Biết ai cũng có những nỗi buồn phải giấu, can đảm lên, mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi. Thế nên là, xách tim lên và yêu đi thôi! Bởi vì đời ngắn lắm. Buồn tí đã thấy nhiều, vui chẳng biết bao nhiêu cho đủ. Buồn xong rồi, hạnh phúc được chưa? Xách tim lên và yêu đi, để thấy cuộc đời này còn nhiều lắm những điều đáng sống. Đời chỉ thay đổi khi mình thay đổi, tiếc gì mà không sống thật vui! Xách tim lên, và dũng cảm yêu đi! Yêu một người thật dài lâu, thật sâu đậm. Đừng toan tính, đừng bận tâm, đừng vương

Những mốt váy từ 50 năm trước vẫn điệu đà, gợi cảm chẳng kém gì hiện tại

50 năm trước, thời đại bắt đầu đề cao các xu hướng tân thời, đậm nét hiện đại phóng khoáng của phương Tây, phái đẹp thời đấy cũng được coi là sành điệu khi liên tục cập nhật những xu hướng, trào lưu nổi bật của thời trang. Họ không ngại khoe dáng trong những thiết kế ôm sát, cut- out... Các bà các mẹ thời đấy sành điệu, thời thượng chẳng thua kém chúng ta ở hiện tại chút nào. Thậm chí những xu hướng hiện tại còn là sự xoay vòng trở lại với cảm hứng mãnh liệt từ những năm 60, 70 trước đây.  Váy midi Váy midi dáng dài ngang bắp chân đích thị là hiện thân cho phong cách của các quý cô thời 40, 50 năm trước. Sự nhẹ nhàng, và kín đáo của những thiết kế midi giúp các bà các mẹ thời bấy giờ đẹp và duyên dáng hơn bao giờ hết.  Đến với thời điểm hiện tại, váy midi tiếp tục đốn tim phái đẹp nhờ tất cả những ưu điểm mà nó mang lại. Không quá cầu kỳ, nhưng luôn ghi điểm và tạo cho các nàng vẻ ngoài yểu điệu, nhẹ nhàng và vô cùng nữ tính. Đó chính là lý do vì sao, váy midi lại có sức sống mạ

Bạn sẽ sốc khi biết rằng "ngực nhỏ mới sang" chỉ là lời... an ủi

Năm 2015 đánh dấu một sự thay đổi lớn về tiêu chí nhan sắc và vóc dáng của phái đẹp. Thay vì những vóc dáng mảnh mai, nhẹ nhàng như trước kia, thì một thân hình nóng bỏng, săn chắc với vòng hông nở nang, vòng 3 đúng chuẩn quả táo lên ngôi mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chủ đề nóng của các chị em luôn là làm thế nào để có được một vòng 3 nảy nở hay cặp đùi to săn chắc. Những cặp đùi hay vòng hông, vòng 3 to, săn chắc nóng bỏng trở thành tiêu chí mới cho vóc dáng của phái đẹp... ... nhưng trên thực tế, đây có phải là phần được phái đẹp mong muốn tác động dao kéo để cải thiện? Tưởng chừng mọi sự quan tâm tập trung vào vòng 3 thì xu hướng thẩm mỹ cũng xoay quanh việc cải thiện phần này của cơ thể. Tuy nhiên theo như nghiên cứu mới nhất của ASPS - Hiệp hội thẩm mỹ Quốc tế, mặc dù vòng 3 là chủ để nóng nhưng vòng 1 vẫn là phần mà các chị em lựa chọn tác động dao kéo và mong muốn được cải thiện nhiều nhất trong năm 2015 vừa qua. Vòng 3 và vòng 1: đâu là phần mà phái đẹp mong muốn được cải t