ống cấp nước | ống thoát nước | ống HDPE | ống PVC | ống tưới Nhớ nốt một lần rồi quên... Chuyển đến nội dung chính

Nhớ nốt một lần rồi quên...

Viết cho mùa thương nhớ cũ...

Tôi ngồi gõ những dòng này trong một góc nhỏ của quán cà phê cũ, có tôi và chiếc laptop nằm bất động cạnh ly capuchino nóng rực, hương ca cao tỏa ra ngào ngạt và bao trọn lấy không gian lành lạnh vì sương đêm. 21h00 rồi còn gì, tôi đã ngồi đây suốt từ chiều, cô phục vụ chốc chốc lại quay đầu sang "Cháu uống gì?". Chần chừ mãi tôi mới buộc miệng gọi cho xong thứ nước uống mà chẳng bao giờ tôi nghĩ mình sẽ thích này – Capuchino quá ngọt, quá buồn.

Ánh sáng yếu ớt của quán cà phê không đủ cho tôi nhìn rõ có bóng dáng nào thân quen cũng đến đây tìm kỉ niệm như mình không. Tôi chép miệng, đó chỉ là chuyện viển vông!

the-1d-nina.tumblr.com

Đèn đường vàng vọt hắt vào nhè nhẹ, những giọt mưa ánh vàng cố bám lấy chiếc cửa gương, Một, hai, ba giây rồi trượt dài, nhỏ giọt đều đặn. Tôi thấy buồn gì đâu! Một mình tôi ê chề trong ngày mưa chưa đủ. Tất cả như cộng hưởng lại để trêu tức lòng tôi ư? Mặc kệ, coi như đây là lần cuối cùng tôi nhắc đến Quân trong nỗi nhớ của mình!

Tôi không nghĩ những ngày cuối cùng tôi ở nơi này lại buồn chán và tẻ nhạt như vậy! Ngày xưa, hai đứa cố để lại thật nhiều kỉ niệm ở những nơi mình từng đi qua. Tôi giờ đây lại thấy tim mình bị bóp chặt mỗi khi lướt qua một hàng cây, một chiếc ghế đá, một quán cũ, bởi dường như, mọi thứ đều nằm trọn trong những kỉ niệm của hai người.

Có một người luôn gọi cà phê đen không đường không đá, và gọi cà phê sữa cho tôi. Đó là thói quen cố hữu của cả hai mỗi khi vào quán. Khi mà ở thành phố này, người ta vào quán chỉ để tụ tập bạn bè, uống vội ly nước rồi hối hả cuốn vào những cuồng quay của cuộc sống thường nhật thì tôi và cậu ấy lại lựa chọn một góc yên tĩnh để ngồi suốt buổi. Chốc chốc tôi lại ngẩng đầu lên buông mấy ý tưởng văn chương lãng xẹt, chốc chốc lại biết cậu ấy đang ngồi nhìn tôi như một sinh vật lạ rồi cười khì khì.

www.pinterest.com

Thế đó, rồi mỗi đứa một chuyện, tôi hì hục tẩy tẩy xóa xóa với các tấm vẽ chibi của mình, có khi lại lẩn thẩn viết vài câu ngộ nghĩnh vào sổ tay, có khi chỉ là câu thơ khi hoa sữa len vào quán cũ, có khi tôi viết về cậu ấy. Còn Quân, khi thì chau mày với những bài toán khó, khi thì hứng thú kể về những trò games này nọ hay nghiêng đầu với khối rubik trên tay. Tất cả những gì của cậu ấy, dù đơn giản, nhưng luôn khiến tôi cảm thấy rung động.

Hình như nỗi sợ lớn nhất của tôi lúc này là sợ chạm mặt những kỉ niệm. Và hiện tại, đúng thực là tôi đang sợ.

Chiều nay cũng mưa như ngày đầu tiên mà tôi gặp cậu ấy. Nhưng chiều nay lại không vội vã và xe bus cũng không chật ních người như buổi chiều định mệnh 17 tháng 2 ngày trước.

Người ta bảo nếu gặp một người xa lạ ba lần trong một khoảng thời gian ngắn thì đó là định mệnh. Tôi gặp cậu ấy đúng ba lần trong chưa đầy 24 tiếng trước khi cả hai nói chuyện. Lần đầu tiên là trên xe bus, chẳng có gì đặc biệt, cậu ta đeo headphone nghe nhạc còn tôi thì cau có giữa biển người chen lấn giờ tan ca cuối ngày. Sáng hôm sau cậu ta lướt qua tôi ở hành lang trước lớp học, và trưa hôm đó là tại căng tin tôi mới giật mình nhận ra và tự hỏi, sao cậu ta cứ xuất hiện trước mắt mình!

Và lần đầu tiên nói chuyện với nhau là ở thư viện trường khi tôi lúi cúi tìm cuốn sách mà cậu ấy đang cầm! Thế là từ đó, bỗng dưng quen nhau, bỗng dưng hợp cạ khi nói chuyện về những cuốn sách, và bỗng dưng ghiền cafe ở quan cũ mỗi chiều chiều cùng nhau. Hình như đâu phải ngẫu nhiên mà tôi chấp nhận lời tỏ tình đó 16 tháng 5 ngày trước!

Giờ đây,

Tôi, như một kẻ cô đơn đang ngồi một chỗ để cố tìm lại những ngày đã mất thông qua một nỗi nhớ âu đã quá cũ kĩ so với mối tình đã trôi tuột lâu rồi.

Tự hỏi tôi đã nói lời đã chia tay như thế nào mà sau mối tình đó tim mình lại đau đến vậy!

Tôi không muốn biện minh cho sự tàn nhẫn của mình khi chủ động buông tay vì thực sự, tôi đã làm cậu ấy ngẩn ngơ và đau biết nhường nào khi bỏ cuộc trước. Tôi đã quá cứng nhắc, nhưng giờ lại không hối hận. Tuổi trẻ là để yêu, tôi chọn tình yêu tự do hơn là những giới hạn chật hẹp mà người yêu đặt ra. Thử hỏi, người có yêu mình hay chỉ yêu người?

Tôi mâu thuẫn thật đó, ngồi kể tội người cũ nhưng lại nhớ thương đến lạ lùng!

Chỉ là tôi (và những cô gái như tôi) luôn bị rung động trước một chàng trai tài giỏi và bản lĩnh (như Quân).

23h00

"Cháu ơi, quán đóng cửa."

Facebook hiện dòng tâm trạng: Nhớ cho hết một lần rồi quên!

Bào Ngư - Guu.vn

Đây là bài viết do thành viên GUU chia sẻ. Tác giả chịu trách nhiệm về bản quyền và nội dung trong bài viết. Mọi vấn đề xin liên hệ lienhe@guu.vn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vì ta còn trẻ… xách tim lên, và cứ thế, yêu thôi

Tình yêu vốn là chuyện không nên định nghĩa, cũng không nên lấy chuyện của người nọ để “áp” vào người kia. Sẽ có những ngày trái tim bẹp dí và lý trí mệt nhoài. Những ngày chỉ muốn vùi mình trong chăn để chạy trốn những khoảng không ngập ngụa cô đơn. Những ngày không biết mình đang tồn tại hay đang sống. Những ngày bất giác thấy mình như bị cả thế giới bỏ rơi, chẳng ai đoái hoài và chẳng ai nhung nhớ. Những ngày không có vị, thấy mình nhạt nhẽo và buồn thay, đời cũng lãng nhách đi qua! Biết ai cũng có những nỗi buồn phải giấu, can đảm lên, mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi. Thế nên là, xách tim lên và yêu đi thôi! Bởi vì đời ngắn lắm. Buồn tí đã thấy nhiều, vui chẳng biết bao nhiêu cho đủ. Buồn xong rồi, hạnh phúc được chưa? Xách tim lên và yêu đi, để thấy cuộc đời này còn nhiều lắm những điều đáng sống. Đời chỉ thay đổi khi mình thay đổi, tiếc gì mà không sống thật vui! Xách tim lên, và dũng cảm yêu đi! Yêu một người thật dài lâu, thật sâu đậm. Đừng toan tính, đừng bận tâm, đừng vương

Những mốt váy từ 50 năm trước vẫn điệu đà, gợi cảm chẳng kém gì hiện tại

50 năm trước, thời đại bắt đầu đề cao các xu hướng tân thời, đậm nét hiện đại phóng khoáng của phương Tây, phái đẹp thời đấy cũng được coi là sành điệu khi liên tục cập nhật những xu hướng, trào lưu nổi bật của thời trang. Họ không ngại khoe dáng trong những thiết kế ôm sát, cut- out... Các bà các mẹ thời đấy sành điệu, thời thượng chẳng thua kém chúng ta ở hiện tại chút nào. Thậm chí những xu hướng hiện tại còn là sự xoay vòng trở lại với cảm hứng mãnh liệt từ những năm 60, 70 trước đây.  Váy midi Váy midi dáng dài ngang bắp chân đích thị là hiện thân cho phong cách của các quý cô thời 40, 50 năm trước. Sự nhẹ nhàng, và kín đáo của những thiết kế midi giúp các bà các mẹ thời bấy giờ đẹp và duyên dáng hơn bao giờ hết.  Đến với thời điểm hiện tại, váy midi tiếp tục đốn tim phái đẹp nhờ tất cả những ưu điểm mà nó mang lại. Không quá cầu kỳ, nhưng luôn ghi điểm và tạo cho các nàng vẻ ngoài yểu điệu, nhẹ nhàng và vô cùng nữ tính. Đó chính là lý do vì sao, váy midi lại có sức sống mạ

Bạn sẽ sốc khi biết rằng "ngực nhỏ mới sang" chỉ là lời... an ủi

Năm 2015 đánh dấu một sự thay đổi lớn về tiêu chí nhan sắc và vóc dáng của phái đẹp. Thay vì những vóc dáng mảnh mai, nhẹ nhàng như trước kia, thì một thân hình nóng bỏng, săn chắc với vòng hông nở nang, vòng 3 đúng chuẩn quả táo lên ngôi mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chủ đề nóng của các chị em luôn là làm thế nào để có được một vòng 3 nảy nở hay cặp đùi to săn chắc. Những cặp đùi hay vòng hông, vòng 3 to, săn chắc nóng bỏng trở thành tiêu chí mới cho vóc dáng của phái đẹp... ... nhưng trên thực tế, đây có phải là phần được phái đẹp mong muốn tác động dao kéo để cải thiện? Tưởng chừng mọi sự quan tâm tập trung vào vòng 3 thì xu hướng thẩm mỹ cũng xoay quanh việc cải thiện phần này của cơ thể. Tuy nhiên theo như nghiên cứu mới nhất của ASPS - Hiệp hội thẩm mỹ Quốc tế, mặc dù vòng 3 là chủ để nóng nhưng vòng 1 vẫn là phần mà các chị em lựa chọn tác động dao kéo và mong muốn được cải thiện nhiều nhất trong năm 2015 vừa qua. Vòng 3 và vòng 1: đâu là phần mà phái đẹp mong muốn được cải t