Sau tất cả!
Chúng ta lại cứ thế rời xa nhau...
Sau tất cả!
Chúng ta lại cứ thế chia hai ngã và bước đi hai đường...
Chúng ta cứ thế từ những người thương nhau biến thành những người bình thường đã quen trong xa lạ.
Ánh mắt, nụ cười, hơi thở, vòng tay sau này sẽ dành cho ai cũng không còn ai quan trọng việc đó nữa.
Cánh cửa cứ vậy đóng chặt đi ký ức đã qua cứ vậy cũng phai mất. Chỉ một điều duy nhất tồn tại đến sau cùng là dòng thời gian đã kính đầy những câu chuyện.
Anh mệt không?
Anh ổn chứ?
Vì sau tất cả chúng ta lại không thể trở lại với nhau.
Vì sau nỗi đau chúng ta lại không thể ở lại bên nhau như trước.
Mỗi người mỗi bước mỗi lối đi không còn chung một đường.
Chúng ta cứ vậy trở thành những người bình thường trong đời nhau.
Lau nước mắt, cắn chặt môi và để trôi mọi thứ thật nhanh vì không còn lý do nào để níu giữ.
Chữ tình chữ nghĩa bây giờ có còn không?
Hạnh phúc nhớ thương bây giờ có còn đủ?
Thôi thì chúng ta bây giờ đã quá cũ áo nhạt màu rồi đến lúc cũng cần thay.
Dècember - Guu.vn
Đây là bài viết do thành viên GUU chia sẻ. Tác giả chịu trách nhiệm về bản quyền và nội dung trong bài viết. Mọi vấn đề xin liên hệ lienhe@guu.vn
Nhận xét
Đăng nhận xét