ống cấp nước | ống thoát nước | ống HDPE | ống PVC | ống tưới Sóng gió chỉ làm ta trưởng thành hơn! Chuyển đến nội dung chính

Sóng gió chỉ làm ta trưởng thành hơn!

SAU TẤT CẢ

Sài Gòn hôm nay vẫn đông đúc náo nhiệt như mọi ngày- cái không khí thường trực vốn dĩ như tên gọi của nó. Thành phố này dường như chỉ nghỉ ngơi khi đến tết vì khi đó sau bao nhiêu cố gắng nỗ lực kiếm tiền, bon chen vật lộn với cuộc sống, họ trở về với gia đình, với người thân của họ.

Vốn tâm trạng không được thoải mái, tôi chọn cho mình quán café trên đường Nguyễn Đức Cảnh Quận 7, không vắng vẻ, cũng không ồn ào, đủ để bản thân thư giãn và nghĩ về những gì cần nghĩ, cần quyết định....Gọi cho mình một ly café sữa đá ít sữa, lắng nghe bản nhạc aucotics cover nhẹ nhàng....

Một năm qua, tôi đã được gì? Mất gì?

Tôi năm nay 25 tuổi, là người Bắc và mới chuyển vào Nam cách đây hơn một năm. Lý do tôi vào đây là gì nhỉ? Nghĩ lại tôi thấy mình quyết định thật nhanh, từ khi nhận được thông báo đến khi quyết định vào Nam chỉ trong có một ngày. Không có sự chuẩn bị, không cần suy nghĩ nhiều nhưng tôi vẫn quyết định đi vì đơn giản tôi cảm thấy chán cuộc sống hiện tại quá rồi. Tôi, từ nhỏ cho đến khi học xong Đại học, tôi vẫn sống như một đứa trẻ trong sự o bế của bố mẹ.

Người ngoài nhìn vào thấy tôi có một cuộc sống bình thường như ai, nhưng từ nhỏ tới lớn tôi luôn sống trong sự sắp đặt của bố mẹ. Tôi không được học môn tôi yêu thích khi còn là học sinh Trung học, không được thi vào trường Đại học tôi muốn, không được đi chơi với bạn bè vì theo bố mẹ, việc đó chỉ làm mất thời gian và vô bổ, không gì có ích ngoài việc học cả.

nino-natia.com

Tôi không được vào bếp nấu nướng những thứ mình thích, không được mua quần áo một cách tự do, đi học về phải đúng giờ, không được la cà dù tôi đã lớn. Cuộc sống nhàm chán cứ thế trôi đi, tôi lớn lên như một đứa trẻ tự kỉ với thân hình người lớn nhưng tâm hồn trẻ thơ, kiến thức về cuộc sống, xã hội quá ít ỏi khiến tôi luôn trở thành trò đùa trong mắt bạn bè.

Tôi- khi đó đã 22 tuổi thiếu kĩ năng sống, thiếu sự tự tin và kĩ năng giao tiếp.

23 tuổi tôi bước chân vào Sài Gòn, với hy vọng bản thân mình được va chạm, tiếp xúc nhiều hơn, trưởng thành hơn, để tự đứng trên đôi chân của mình. Để được sống với những đam mê, sở thích, để được là chính mình...Và kể từ ngày đó, cuộc sống tôi đã hoàn toàn thay đổi.

Vốn là người không giỏi giao tiếp và thích một mình, tôi thuê một căn phòng nhỏ, sống một mình để bản thân tự cố gắng. Tôi bắt đầu từ việc học nấu nướng những món ăn đơn giản, vì đồ ăn của người Nam rất ngọt, họ cho rất nhiều đường vào thức ăn hàng ngày khiến tôi không thể ăn được bữa nào cho ra hồn cả. Tôi dùng google map để tìm đường đến công ty hay đi mua những món đồ cần thiết.

Sau vài tháng tôi cảm thấy tự hài lòng với cuộc sống hiện tại vì người Nam rất tốt bụng và thật thà, các chị ở công ty cũng thương tôi lắm vì tôi sống một mình ở cái thành phố rộng lớn này, không bạn bè, không người thân. Cuộc sống cứ thế trôi đi, công việc với mức lương khá ổn, bạn bè tốt bụng, vui vẻ, cuộc sống một mình thoải mái, không động chạm đến ai....Thêm vào đó, tôi quen một sĩ quan Hải quân và yêu anh.

Hơn nửa năm trôi qua với thật nhiều điều may mắn và hạnh phúc đến với tôi, vì tìm được môi trường phù hợp nên tôi bắt nhịp khá nhanh, người yêu thì tâm lý...nhìn chung cuộc sống khá dễ dàng và màu hồng khi được là chính mình, được làm những điều mình thích, tôi chưa bao giờ hối hận vì quyết định rời bỏ người thân của mình cũng như yêu anh, tôi đã nghĩ rằng cuộc sống của mình cứ mãi hạnh phúc thế này, tôi đã mơ về một gia đình với những đứa trẻ, mơ về một tương lai tốt hơn nữa...

Nhưng cuộc sống vốn không dễ dàng, mọi thứ bắt đầu thay đổi khi người yêu tôi xin xuống tàu đi biển mong thay đổi được cuộc sống với đồng lương ba cọc ba đồng hiện tại. Ba tháng trời xa cách, không liên lạc được do thiết bị di động, mạng đều bị cắt khi anh đang làm nhiệm vụ, tôi thấy mình bắt đầu thấy cuộc sống của mình đi vào bế tắc. Công việc không thuận lợi, bạn bè không còn thân thiết và hiểu nhau như trước, ai cũng có cuộc sống riêng phải lo, không còn thời gian dành cho nhau, không còn sự quan tâm và dịu dàng cho nhau.

Mỗi khi có mâu thuẫn xảy ra hay ai nói gì tổn thương mình thì tôi thường khóc mỗi khi về nhà, khi phải đối diện với bốn bức tường, với sự cô đơn thật sự. Vốn bề ngoài là người ít nói, mạnh mẽ nhưng thực ra tôi rất yếu đuối, dễ suy nghĩ tiêu cực. Những lúc như thế này tôi chỉ mong có người yêu bên cạnh tâm sự, an ủi, vỗ về để vượt qua được những lời cay độc đó....mà đến điện thoại cũng không thể liên lạc được.

Bố mẹ thì không thấu hiểu, ngày nào cũng gọi điện bắt bỏ anh, vì anh nghèo quá, đi xa quá, sống một mình đã vất vả, sau này lấy nhau rồi, không ở bên cạnh giúp đỡ được nhau, rồi con cái thì tính sao? Quê cả hai đứa cùng xa xôi, bố mẹ anh lại là nông dân, anh trai cũng nghèo, một người con trai mang đúng phẩm chất người miền Trung cần cù chịu khó đấy, nhưng sao mà vất vả quá...lo cho bố mẹ, cho anh trai, cho em gái ăn học, cho em gái sau này ra trường...

Trong bản thân tôi cũng đã nhen nhóm lên sự so sánh tị nạnh với bạn bè. Tại sao gia đình chị ấy luôn quan tâm, thấu hiểu con cái? Người yêu chị ấy được ở gần chị ấy, lo cho chị ấy được chu đáo? Gia đình anh ta cũng không nghèo, công việc của chị ấy cũng tốt, các mối quan hệ xã hội cũng tốt? Còn tôi, bố mẹ nói "nhà mình không giàu, nhưng gia giáo, con không đẹp nhưng chả xấu, công việc ổn định, mức lương nhiều người mơ ước, tại sao phải đâm đầu vào cái thằng không có tương lai cho vất vả hả con? Mày ngu lắm con ạ, dù gì bố mẹ cũng nhất quyết phản đối nó, lấy nó thì coi như không có bố mẹ nữa"

Buồn chán, cô đơn và bế tắc, đắn đo tiếp tục hay dừng lại?

Cuộc sống vẫn cứ vậy, không ai dừng lại đợi mình, không ai giúp mình vượt qua khó khăn, không ai buồn hộ mình, không ai giúp mình quyết định, tôi vẫn phải ăn, phải ngủ và phải thay đổi. Tôi đã lấy lại cân bằng cho cuộc sống bằng cách suy nghĩ tích cực hơn, tôi mua sách về đọc thay vì lướt Facebook hàng giờ, tôi đăng kí lớp học yoga buổi sáng và lớp học Anh văn buổi tối, cuối tuần tôi tham gia một câu lạc bộ từ thiện, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn.

photography.2eyepickle.com

Và bây giờ khi bình tâm hơn rồi, tôi sẽ nhấc điện thoại gọi về nhà hỏi thăm bố mẹ sau nhiều tuần không liên lạc, gửi tiền để bố mua xe cho em, cho mẹ sắm đồ tết. Gọi cho anh sau nhiều tuần không liên lạc, dù tôi vẫn nhìn thấy tin nhắn của anh hàng ngày, tôi sẽ cùng anh vượt qua mọi khó khăn về khoảng cách, những thiếu thốn cả về vật chất và tình cảm. Con người ta không thể lựa chọn nơi mình sinh ra nhưng có thể lựa chọn cách mình lớn lên cơ mà, chúng tôi còn trẻ và chúng tôi có thể cố gắng được nhiều hơn thế nữa chứ.

Sau tất cả...nó chỉ là những sóng gió và thay đổi trong cuộc sống để tôi suy nghĩ được thấu đáo hơn, trưởng thành hơn và làm mới mình hơn, tôi và anh sẽ cố gắng, nỗ lực hơn để coi đó là sự thuyết phục bố mẹ hiệu quả nhất. Tôi tự nhủ, năm mới rồi, phải cố gắng thật nhiều, thật nhiều nữa nhé. Mỉm cười một mình, tôi hát theo bản nhạc đang du dương: " sau tất cả mình lại trở về với nhau, tựa như chưa bắt đầu, tựa như ta vừa mới quen, sau tất cả lòng chẳng hề đổi thay, từng ngày xa lìa khiến con tim bồi hồi, và ta lại gần nhau hơn nữa...."

New Moon - Guu.vn

Đây là bài viết do thành viên GUU chia sẻ. Tác giả chịu trách nhiệm về bản quyền và nội dung trong bài viết. Mọi vấn đề xin liên hệ lienhe@guu.vn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vì ta còn trẻ… xách tim lên, và cứ thế, yêu thôi

Tình yêu vốn là chuyện không nên định nghĩa, cũng không nên lấy chuyện của người nọ để “áp” vào người kia. Sẽ có những ngày trái tim bẹp dí và lý trí mệt nhoài. Những ngày chỉ muốn vùi mình trong chăn để chạy trốn những khoảng không ngập ngụa cô đơn. Những ngày không biết mình đang tồn tại hay đang sống. Những ngày bất giác thấy mình như bị cả thế giới bỏ rơi, chẳng ai đoái hoài và chẳng ai nhung nhớ. Những ngày không có vị, thấy mình nhạt nhẽo và buồn thay, đời cũng lãng nhách đi qua! Biết ai cũng có những nỗi buồn phải giấu, can đảm lên, mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi. Thế nên là, xách tim lên và yêu đi thôi! Bởi vì đời ngắn lắm. Buồn tí đã thấy nhiều, vui chẳng biết bao nhiêu cho đủ. Buồn xong rồi, hạnh phúc được chưa? Xách tim lên và yêu đi, để thấy cuộc đời này còn nhiều lắm những điều đáng sống. Đời chỉ thay đổi khi mình thay đổi, tiếc gì mà không sống thật vui! Xách tim lên, và dũng cảm yêu đi! Yêu một người thật dài lâu, thật sâu đậm. Đừng toan tính, đừng bận tâm, đừng vương

Những mốt váy từ 50 năm trước vẫn điệu đà, gợi cảm chẳng kém gì hiện tại

50 năm trước, thời đại bắt đầu đề cao các xu hướng tân thời, đậm nét hiện đại phóng khoáng của phương Tây, phái đẹp thời đấy cũng được coi là sành điệu khi liên tục cập nhật những xu hướng, trào lưu nổi bật của thời trang. Họ không ngại khoe dáng trong những thiết kế ôm sát, cut- out... Các bà các mẹ thời đấy sành điệu, thời thượng chẳng thua kém chúng ta ở hiện tại chút nào. Thậm chí những xu hướng hiện tại còn là sự xoay vòng trở lại với cảm hứng mãnh liệt từ những năm 60, 70 trước đây.  Váy midi Váy midi dáng dài ngang bắp chân đích thị là hiện thân cho phong cách của các quý cô thời 40, 50 năm trước. Sự nhẹ nhàng, và kín đáo của những thiết kế midi giúp các bà các mẹ thời bấy giờ đẹp và duyên dáng hơn bao giờ hết.  Đến với thời điểm hiện tại, váy midi tiếp tục đốn tim phái đẹp nhờ tất cả những ưu điểm mà nó mang lại. Không quá cầu kỳ, nhưng luôn ghi điểm và tạo cho các nàng vẻ ngoài yểu điệu, nhẹ nhàng và vô cùng nữ tính. Đó chính là lý do vì sao, váy midi lại có sức sống mạ

Bạn sẽ sốc khi biết rằng "ngực nhỏ mới sang" chỉ là lời... an ủi

Năm 2015 đánh dấu một sự thay đổi lớn về tiêu chí nhan sắc và vóc dáng của phái đẹp. Thay vì những vóc dáng mảnh mai, nhẹ nhàng như trước kia, thì một thân hình nóng bỏng, săn chắc với vòng hông nở nang, vòng 3 đúng chuẩn quả táo lên ngôi mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chủ đề nóng của các chị em luôn là làm thế nào để có được một vòng 3 nảy nở hay cặp đùi to săn chắc. Những cặp đùi hay vòng hông, vòng 3 to, săn chắc nóng bỏng trở thành tiêu chí mới cho vóc dáng của phái đẹp... ... nhưng trên thực tế, đây có phải là phần được phái đẹp mong muốn tác động dao kéo để cải thiện? Tưởng chừng mọi sự quan tâm tập trung vào vòng 3 thì xu hướng thẩm mỹ cũng xoay quanh việc cải thiện phần này của cơ thể. Tuy nhiên theo như nghiên cứu mới nhất của ASPS - Hiệp hội thẩm mỹ Quốc tế, mặc dù vòng 3 là chủ để nóng nhưng vòng 1 vẫn là phần mà các chị em lựa chọn tác động dao kéo và mong muốn được cải thiện nhiều nhất trong năm 2015 vừa qua. Vòng 3 và vòng 1: đâu là phần mà phái đẹp mong muốn được cải t